Tự dưng tôi lại nhìn về thời tuổi trẻ của mình . Thật là đáng buồn ngày xưa tôi chẳng phải là đứa trẻ thông minh nhanh nhẹn gì đâu. Sáu tuổi đi học lớp một . Bọn bạn bè nó học dễ như đi chơi còn tôi dành cả tuổi thanh xuân để học đánh vần kết quả đúp lớp một thật là nhục .lớn khôn lên một chút tôi mới tò mò biết được rằng ; Tại sao tôi đúp một năm mà hỏi bọn nó toàn là bằng tuổi tôi cả và tôi đoán là mình đi học sớm một năm . Chắc là bố mẹ tôi đi tắt đón đầu ; học hai năm lớp một phải giỏi hơn những đứa chỉ được học một năm chứ nhỉ ha ha ha ...Kì kiểm tra cuối cấp một để lên cấp hai có câu hiểu biết xã hội ; Theo em quê BÁC HỒ ở đâu ? tôi tự tin trả lời : quê bác hồ ở quảng trường ba đình HÀ NỘI. Chẳng là có mỗi năm lớp hai tôi được nhà trường cho đi thăm quan Lăng bác thì tôi nghĩ nhà bác hồ ở đó thôi và tôi con nhớ rằng mẹ tôi cho tôi mấy đồng tiền lẻ để uống nước . Lúc giải lao chen bẹp ruột mà chẳng mua nổi gói xôi hai đồng . Bé tí teo mà tôi cũng hiểu tranh ăn nó khủng khiếp thế nào . Đang chen chúc thì có ai đập khẽ vào vai . Tôi quay mặt lại thì ông anh họ học trên tôi hai lớp dúi vào tay tôi gói xôi nhỏ và nói khẽ : thôi đừng chen nữa anh mua cho em đây . Chắc đây là lần đầu tiên trong đời ( ngoài cha mẹ ra ) tôi hiểu được miếng ăn đầy ân tình , nó ngon lắm nó làm tôi bây giờ vẫn nhớ và khi trưởng thành có đôi lần tôi muốn nói lại với anh ấy cảm xúc đó nhưng 18t đi lính và anh không trở về ,,,,
lên cấp hai là được học lịch sử rồi . Tôi say mê môn này toàn chuyện cưỡi ngựa quân ta đánh quân tàu ,,,rồi bắt đầu đọc sách ,,, Bọn trẻ cùng quê chúng nó giỏi và nhanh nhẹn lắm đứa nào cũng kiếm được tiền vì quê tôi có cái đầm rất rộng mấy trăm héc ta tôm cá rất nhiều ; kéo vó , đánh te , câu vút ba tiêu ... còn tôi như đứa trẻ ngớ ngẩn bị đao chăng biết bắt cá . Ngày nay người ta hay nói đến kí ức tiếng tàu điện leng keng rồi lễ hội hoa ở hồ Gươm họ dựng lại mô hình toa tàu điện, nói thật tôi chưa được đi bao giờ ,,,Nhà tôi nhiều sách lắm nhưng mà toàn sách dạy trồng trọt và nuôi gia súc ; gà lợn bò dê cả nuôi voi nữa ( thì sách dạy bắt voi rồi thuần dưỡng chẳng là kĩ thuật nuôi voi là gì ! Đọc hết rồi tôi lại thấy mấy cuốn sách mà bố tôi quí lắm cất kĩ tận trong cùng đó là trọn bộ triết học mác lên nin nít ( bố tôi là học viên của trường đảng lê hồng phong )tôi giở ra đọc hết . Mọi người chắc là cười hiểu gì nhóc con hì hì hì !!! cũng biết chút chút chứ. Ở bên tàu có thằng nhóc 12 tuổi con đọc trọn bộ tam quốc hiểu kể vánh vách cơ mà . Sau nay lớn lên tôi còn có cơ hội đọc nhiều tư tưởng khác của tây tàu thời kì cận hiện đại và thấy triết học mác lê nin là dễ hiểu nhất nó viết cho tầng lớp mạt hạng nghè khổ như mình đọc rồi mơ và mộng ... chứ những tư tưởng kia viết cho tầng lớp quí tộc rồi trung lưu mình đọc chẳng hiểu gì ,,,
Dù đói ăn nhưng không phụ công cha mẹ theo năm tháng tôi vẫn lớn từng ngày. Trym tôi đã mọc lông lún phún hề hề, tôi đang dậy thì trym to dần . Có anh hàng xóm hơn tôi ba tuổi . Tôi để ý đến anh vì anh học cùng lớp với tôi anh bị đúp ba năm liền . Đầu óc ngu si tứ chi phát triển anh to cao lắm ,,, Anh bỏ học đi làm thợ xây dựng . Ngày trước mọi người toàn mặc quần đùi thôi vậy mà hôm đó qua cửa sổ tôi nhìn thấy anh mặc một cái quần giông boxer giống ngày nay, háng nổi ụ to khủng khiếp ( anh mặc cái quần đông xuân của bọn trẻ con ba tuổi ) chắc tại dái anh bự quá di lõng thõng mà trym anh nứng suốt nên ngại . Lần đầu tiên được nhìn một người đàn ông mặc sip mình thấy nó kích thích quá . Tim đập dữ dội như là vừa chạy bộ hàng ki lô met miệng thở dồn dập trym trong quần đùi nứng thẳng đơ đầu khấc mới lộ ra được một nửa bao qui đầu thôi ,,, sướng quá không kìm nổi mình trật ấn mạnh nó trật hết ra vừa sướng nhưng mà rát đau quá mình bị thích trai mất rồi ,,,,,
Lớn thêm chút nữa học cấp ba môn lịch sử được học lịch sử cổ đại và cận đại của thế giới với những lâu đài cổ của các lãnh chúa được xây trên đỉnh đồi , rồi anh hùng spactacus mạc áo giáp đeo kiên kiếm đánh nhau . Rồi lịch sử cận đại châu âu và sự thành lập các nhà nước mới làm mình mê mẩn . Với một thằng bé nhà quê như mình nó thật quá vĩ đại và xa vời . Trong khi xung quanh nơi mình sống có cái đình chùa đổ nát . Bố mình lại là đảng viên cộng sản với phép biện chứng của chủ nghĩa mác ông chê bọn sư chùa là lễ bái mê tín . Mẹ mình lại ở khía cạnh khác bà ngoại nhà có thờ điện lễ bái nên từ nhỏ mẹ tin là trên đời có ma có quỉ . Dòng họ có ai chết là mẹ sợ đi lấy bùa ngải về iểm vong ,,, mỗi khi như thế là nhà mình xáo trộn bố mình không cho chôn cho dán bùa ,,, xung đột tín ngưỡng . Mẹ khóc ,,, ( ông bảo người khôn ở với người ngu muội bực mình ka ka ka) Mình cũng không tin là có ma quỉ . Sau này mình lớn có nhà riêng mỗi lần như thế mình bảo : mẹ mang xuống nhà của con mà dán bùa , chôn bùa ( mính lén mở trộm gói bùa chôn ở bốn góc nhà ; trong gói giấy có một nhúm cát thôi ) , mà cái bùa dán còn ép plastic mới dã man ,,, mình thương mẹ vô cùng
Học hết cấp ba mình chẳng thuộc về tầng lớp ưu tú của xã hội . Mình ở nhà trồng lúa nước rồi chuẩn bị đi lính như bạn bè cùng quê . Nếu cuộc đời bình lặng như là thế thì khi ra lính mẹ sẽ hỏi cho mình một con bé cùng làng làm vợ đẻ dăm ba đứa . Có đứa thông minh có đứa dở hơi ngu đần ,,,vẫn phải nuôi hết . Tại mình đọc nhiều sách dạy chăn nuôi quá . Họ chọn lọc nhưng con giống ưu tú để nhân giống thôi còn cho vào nấu phở hết . Nhưng mà con người thì phải nuôi hết dù nó là cục thịt ( ,,, chỉ có chế độ ta là nhân đạo nhất ,,, )
Chưa đi lính thì có cơn lốc xuất ngoại . Bố mẹ nào cũng hết lòng vì con cái . Bố tôi bảo sẽ lo cho tôi đi âu châu ; Đi có ba loại ; giỏi thì sang học đại học , hai là học nghề ( cái này phải theo đợt ) ba là đi lao động ( gọi là lờ đờ ) . Phải nói là tôi cũng không thích lắm chẳng đi đâu xa từ bé nay phải đi tận đâu đâu thay đổi môi trường sống quá là khó khăn đối với tôi . Sau này khi trưởng thành tôi mới hiểu là : tôi có lo một thì bố mẹ tôi lo gấp mười lần ấy chứ . Chẳng lẽ cứ ôm ấp đứa con ngốc nghếch của mình mãi mà phải nhẫn tâm đẩy nó vào đời tự sống và tranh đấu rồi tồn tại từ chính đôi chân của mình . Ở tập thể cũng phức tạp lắm mỗi người một miền quê ,mà sao tôi thấy chúng nó khôn và quái vật lắm . Cũng phải thôi họ đã đi làm có người lấy vợ rồi có người đi lính về . Nói đơn giản là họ đã được trường đời đào tạo rồi cái gì cũng chỉ vơ vào cho bản thân ăn cắp như ranh . Sau mấy tháng học tiếng thì đi làm ở một liên hiệp gang thép tầm cỡ như FoMosa hà tĩnh bây giờ công việc cũng đa dạng ; luyện kim ,cán thép, rèn dập , gia công chi tiết cơ khí ,,,nhìn mấy buổi là làm được. Cuộc sống dần cũng đi vào lề nếp . Mình không có thân thiết tri kỉ với ai cùng phòng cả mà thân với bạn ở phòng khác ; Mình kể cho nó bọn phòng mình quái vật như thế nào thì bạn kia bảo; Thế đã là cái gì ! Đến sục cặc mà thằng phòng mình nó còn tự nhiên nằm trên giường tụt quần rồi sóc lọ thở hổn hển cho cả phòng coi . Nhìn như súc vật học,,, hì hì hì ( mình thầm nghĩ nhìn chắc phê lắm )
Rồi một hôm phòng có đứa con gái đến chơi ăn nói khiêu khích ỡm ờ cứ như mời anh xơi em đi ấy . Phòng thì toàn con trai đang tuổi nhảy đực sung mãn . Bữa trưa cả phòng ăn có cả bia rượu . Mình ăn xong trước viện cớ tối làm đêm sang phòng thăng bạn ngủ nghỉ kệ mẹ chúng nó làm đéo gì thì làm ; Kết quả là thằng đi lính về ấy nứng quá uống phê không làm chủ được cấn quá lôi mẹ con kia vô nhà tắm khóa trái lại hiếp dâm vụ hiếp không thành công vì mấy thằng kia cũng còn tỉnh táo can ngăn kết quả là bị đuổi về nước và phòng lại có một thằng khác chuyển qua ở( phòng có hai buồng nhỏmỗi buồng có ba thằng cả phòng có sáu thằng . Một hôm đi đổ rác mình thấy có con dao chặt thịt to dày mà bị gãy đôi thấy lạ nên mình gói lại cho vào ngăn kéo bếp . Buổi tối thằng mới chuyển qua kêu bị mất trộm hết tiền . Cả phong sáu người họp lại ghi kị nhau biết ai là người lấy . Mọi người xem bên ngoài tủ của nó khóa vẫn nguyên , cánh không hề có vết cạy . Có người còn không tin hỏi là có đánh rơi ở đâu không rồi về đổ lỗi cho mọi người trong phòng? Một mất mười ngờ mà,,, Mình mới mang con dao bị gãy ra ; Có con dao bị gãy sáng đi đổ rác mình thấy có vần đề nên đã giữ lại , mọi người xem thử coi . Rồi mọi người xem lại hiện trường kĩ hơn đó là cái tủ hóa ra là kẻ trôm đã nghiên cứu kĩ nóc tủ là một miếng gỗ ốp lên đơn giản là có thể cậy ra được .Mà khi cậy là có tiếng động nếu có ai ở nhà là lộ ngay nên kẻ trộm phải làm khi ở nhà một mình . Rồi cả phòng truy ra ai làm ca nào lúc nào , rồi khi về nhà có ai biết không đơn giản gọi là chứng cứ ngoại phạm . Mà chỉ có sáu người ai làm ca nào rõ mồn một như ban ngày . Cuối cùng lộ ra có ca mọi người đi làm hết chỉ còn thằng cùng phòng mình giờ đó nó ở nhà một mình .Thằng đó cuối cùng cũng nhận là đã lấy trộm trả lại tiền mà mong mọi người bỏ qua không làm ầm ĩ lên nó sợ bị đuổi về . Thằng đó nó nhìn mình ánh mắt căm thù lắm . Mình sợ nó trả thù mình bảo mình sẽ xin sang phòng khác ở thì thằng bị mất tiền ấy nó bảo : Cậu chẳng phải đi đâu cả nó mà động đến lông chân của cậu mình sẽ đập nó chết không thương tiếc . Và mình đã ở lại .
Thời tiết bên này lạnh lắm . Ra đường thì phải mặc quần dài áo ấm nhưng trong nhà kín và có lò sưởi luôn ở mức trên 20 độ c . Toàn con trai ở cởi trần và chỉ mặc mỗi quần sịp loại tam giác . Cái thằng mà mình giúp nó phá án mất tiền ấy . Nó người hải phòng trắng trẻo khá đẹp trai và mình để ý vì nó hay mặc sịp màu đỏ. Sau vụ mất trộm mình khá thân với nó và hay tâm sự với nhau về chuyện gia đinh cuộc sống . Thỉnh thoảng cũng nằm cùng nhau tâm sự . Nó kể là có người yêu rồi ( chắc là zai thẳng ) khá xinh và ngoan . Mình hỏi nó : đã chịch chưa ? nó bảo chưa . Đi chơi chỉ ôm hôn sờ soạng thôi sướng lắm . Đi xa thế này nhớ lắm ,,,
Một hôm mình và nó nằm tâm sự . Mình thấy nóng người nên trở mình xoay người . Tay của mình vô tình chạm vào háng của nó và thấy quần sịp cộm lên tay mình mới nắm vào chỗ đó bóp khẽ . Cu của nó nứng rồi . Mình thấy ngại quá nên bỏ tay ra và nói đùa cu của cậu to thế ! rồi mình nhìn vào mắt nó . Nó mỉm cười rồi cầm tay mình đặt vào háng nó . Có nghĩa là nó không phản đối mà còn bật đèn xanh cho mình bóp cu . Mình cũng phải chớp lấy cơ hội này thò tay vào trong quần sịp của nó ; Wow mộ con cặc to bự cứng nhắc với làn da mềm mịn . Mình ấn mạnh cho nó tụt bao qui đầu ra thấy cu cậu sướng ưỡn người lên . Rồi mình sóc thật nhẹ nhàng giống như mình thường sóc con cu của mình khi thấy nứng . Lần đầu tiên được cầm một con cặc cứng nhắc của người con trai khác rồi sóc làm mình thích không thể tả nổi ... Và còn thấy cậu ấy người được mình nghịch còn sướng hơn cơ ; Đầu tiên cậu ta thở mạnh phì phì ròi rên ư ử nhiệt độ cơ thể tăng nhanh ,,,rồi cậu ta hét lên vì phê và bắn tinh trong tay mình nhày nhụa trơn tuột mùi tinh trùng nồng nồng ngầy ngậy ,,, Tay của cậu ta lại quầ sang háng của mình và nghich ngợm . Con cặc của mình cứng nhắc và rỉ đầy nước nhờn . Đến lượt mình lại tận hưởng cảm giác lần đầu tiên được một bàn tay đàn ông thô bào sóc lọ . từng cơn sướng trào dâng theo nhịp sóc lên xuống của cậu ta rồi không kìm được mình bắn đầy tình trung vào bàn tay nóng hổi . Nghỉ ngơi vài phút cho nhịp tim dịu lại cậu ta nói : mình vào nhà tắm rửa ráy đi không lại giây hết tình trùng ra giường bây giờ .
,,, trong nhà tắm cả hai trần truồng rửa cu cho nhau . Mình nhìn cơ thể nó trần truồng khá đẹp da dẻ mịn màng , lông háng rậm đùi căng . Mình nhìn vào mắt nó hỏi khẽ : Cậu thân thiện và dễ mến thế này mà sao ở phòng cũ lại không hòa nhập được sao ? Cậu ta chửi thề : Địt con mẹ lũ lợn ngu ngốc và bẩn thỉu . Chúng hút thuốc là gạt tàn ra sàn vứt đầu lọc khắp nơi mà lại không chịu quét nhà , ăn xong không rửa bát vứt lung tung , sướng nứng rồi sóc lọ bắn đầy tinh trung lên bồn cầu ,,, góp ý rồi còn khùng chửi bậy và thế là xô sát ,,,
Tắm xong cả hai trần truồng trong phòng dùng khăn lau người . May hôm nay chúng nó đi làm hết nên khá là thoải mái . Mình hiểu rằng cậu ta đã là tri kỉ mà mình đã may mắn tìm được ...
Sau hôm đó mình quấy rầy và dày vò nó suốt khi phòng không có ai là mình đòi sex . Và lạ là nó không phản đối mà chiều mình hết . Nhiều khi mình làm thô bạo nó cảm thấy đau thì nó lại mắng yêu mình : Cậu chỉ được cái này là không ai bằng . Nhìn cậu ta cũng rất sướng và thỏa mãn . Châu âu luật mỗi tuần chỉ làm 40 giờ và nghỉ hai ngày được thực hiện cho cả công nhân và nhân viên hành chính . Không như việt nam luật chỉ là cái bánh vẽ ,,, luật chỉ áp dụng cho nhân viên hành chính còn dân lao động làm như trâu chó cả tuần . Nên có nhiều thời gian đi chơi đâu đó . Được đi dã ngoại bên nhau mình cảm thấy từng ngọn cỏ rung rinh trong gió như xanh hơn , ánh nắng như vàng hơn và trời trong xanh hơn . Những ngày mưa lạnh cả hai mặc mỗi cái quần sịp nằm trên giường ấm áp nhìn ra bên ngoài cửa sổ mặc mưa tuyết lạnh giá ,,, Tôi thấy cuộc sống thật là thú vị chẳng còn nhớ nhà gì nữa
Cạnh chung cư nơi mình ở có một quán bia rất là đông khách . Một hôm buổi sáng mình đi qua thì có một thằng tây trung niên sán lại gần và nói : Tôi thích những chàng trai viêt nam tóc đen lắm , mày có thể cho tao bú cu được không ? tao trả thù lao 50 đồng . Mình vội xua tay nói :không không tao không quen làm thế rồi bỏ đi . Chuyện chỉ có vậy thôi , buổi chiều đi làm mình vào căng tin trong phân xưởng uống nước thì có thằng người việt quen mình nó hỏi :Buổi sáng nay thằng tây nó hỏi gì cậu đấy ? mình bảo : Không có gì ,,,nó bảo cậu cho nó bú cu đúng không ? sao cậu biết rõ thế ? lúc đó mình đang uống bia ở trong quán nhìn ra mà . thằng tây đó nó hỏi nhiều người rồi . Nghe nó nói mình giật mình : đúng là bức vách có tai không sai tí nào . Rồi nó nói đùa ; Lần sau thằng đó có hỏi thì bảo ; 500 đồng mày có muốn bú tao cho ngay xem nó có chịu chi không hì hì hì,,, thôi chịu .
Làm công nhân ở công ty luyện gang thép làm gì có chuyện nhẹ nhàng . Bọn tây thì phần lớn là tử tế nhưng cũng có thằng đểu vãi chưởng . Trong phân xưởng có một chú trung niên . Tây trung niên nhìn cũng cu cũ rồi . Mình và chú ấy hay đùa vui . Đầu tiên mình gọi chú bằng ông nội . Chú ây kêu : Trơi ơi ! chú còn khỏe thế này mà mày gọi tao bằng ông nội làm cho tao tưởng già sắp chết . Chú nghe mà cảm thấy buồn .
Ở cái liên hiệp gang thép này công việc toàn làm ở dạng nóng nên phân xưởng nào cũng có một cái lò ủ thép. Phôi thép được cho vào lò ủ đến nhiệt độ đã định sẵn rồi được lấy ra ; rèn , cán hay nhiệt luyện tùy theo yêu cầu của nhà đặt hàng ,,, thường là làm dây chuyền mỗi người một công đoạn nhỏ , mà mình thấy chúng nó giỏi làm chỗ nào chúng nó cũng làm được . Còn mình chỉ biết làm một hai công đoạn thôi .Có một hôm mình bị điều ra tổ bốc lò làm việc cùng với chú ấy. Công việc giống như ở lò bánh mì ấy ; cho phôi thép đặt lên một cái giống cái xẻng rồi đẩy vào trong lò . Mẻ đầu thì ngon phôi nhỏ khoảng 15,,,17kg một phôi . Rồi ở đâu nó lại kéo một toa nhỏ khoảng 30 phôi khá to phải 45 ,,, đến 55 kg . Hai chú cháu thay nhau bốc đặt lên cái xẻng cho một thằng khác đầy vào lò , tổ này có ba người mà ... Bốc được bốn phôi tay dời dã ôi sao mà nặng thế hì hì hì ( phân xưởng này ít khi có phôi to như vậy ) chú nhìn mình bốc khó khăn nhăn mặt mũi nên chú bảo : thôi để chú bốc nốt cho , ngồi nghỉ đi ! nói thật chú không nói thì mình cũng chỉ cố được một hai cục nữa là choáng . Nên mình để chú bốc nốt chỗ phôi . Vấn đề là cái thằng đẩy phôi vô trong lò nó thấy ngứa mắt quá chứ chú với mình thì chuyện nhỏ nên nó nói : sao tay yếu thế ! có người yêu chưa ? mình bảo là chưa ,,, nó nói đểu : Tay yếu thế này có đủ sức để sóc lọ không ? Mình đang ớ người ra không biết nói gì thì chú lại bồi thêm : Không sao nó sục tay phải mỏi thì chuyển sang tay trái ha ha ha ;;; Ôi ! đau nhói lòng vì nhục chẳng nhẽ lại đánh nhau mà mình thì đánh được ai . Biết có ngày bất lực như thế này chắc phải đi học côn quyền có ngày dụng võ . Mình là gay vốn nhu mỳ chứ phải bọn trai thẳng là choảng nhau ngay . Dạo đó hay đánh nhau lắm . Buổi chiều tối ở quán bia sau một ngày làm việc mọi người thường ngồi uống bia . Sau vài vại lơ mơ là máu điên nổi lên . Nghe bọn tây sì xồ tưởng là nó nói đểu là chiến ,,, đến nỗi mình lúc nào cũng quan sát nếu nhỡ đánh nhau là mình chạy trước hì hì . Khi đó mình cũng chưa có đọc binh pháp tôn tử và 36 kế ,,, mình sợ chết .
Sau ca làm việc bao giờ cũng phải tắm rửa trước khi về . Mỗi người có một cái tủ để chứa quần áo bằng tôn ; Cũng có ăn cắp nhé và tắm chung tập thể tất cả cởi truồng hết nhìn sướng lắm ; Cu to bé dài ngắn lông đen vàng nâu đủ cả hì hi hì . Cu tây thì trắng đầu cu hồng không có đen xì . Cu ta và dân digan giống nhau bé bé đen đen. Cu của bọn lai giữa digan và tây là đẹp nhất to và màu sắc cũng ấn tượng ... sau này nhìn quen thấy cũng bình thường .
Một hôm mình hỏi một thằng tây trẻ ; Tóc mày sao xoăn đẹp thế ? tự nhiên à ! Nó bảo : không , mình phải đi uốn đấy rất ít người xoăn tự nhiên . Mày thích thì đi mà uốn và thế là mình để tóc cả tháng không có cắt gì cả mong nó dài từng ngày để thử làm tóc xoăn . Hôm thấy tóc có lẽ cũng đủ dài để đi cuốn rồi mới ra salon hair . Làm cho mình là một con bé tóc vàng hoe ; Thấy nó loay hoay mãi mới cuốn xong vì tóc mình dạng rễ tre sợi to lại không quá dài . hì hì cuốn được chỗ này lại tụt chỗ kia . lúc bôi nước đái khỉ và chờ nó vào nếp tôi nghe hai con tây nói chuyện với nhau ;hôm nay bồ thế nào ? Xúi quẩy quá ( rồi lắc đầu ) có thằng viet nam nó làm tóc xoăn mà mình quấn mãi mới xong . Quấn được ba cái lại tụt ra hai cái ... khiếp tóc nó cứng như lông voi ấy . Mình nghe mà buốt hết ruột thay cho nó .Khi xong xuôi mình còn bo cho nó hơn cả tiền công làm tóc .Tóc bọn tây rất mềm như lông chuột vậy quấn dễ ,,,
Hôm sau đến chỗ làm , đầu giờ mọi người ngạc nhiên thấy mình tóc xoăn tít ai cũng khen tóc đẹp thế làm mình sướng . Chờ cho mọi người đi hết rồi chú mới lại gần bảo mình : Đúng là thằng điên ! Minh mới bảo là : sao chú lại nói thế ?Rồi chú bảo : mày để tóc thẳng thì là người việt nam chứ tóc xoăn tít thế này họ nhầm mày là dân mọi Digan hiểu chưa . Chúng nó khen đểu đấy . Ôi sao nhục thế không biết . Ở đây dân Digan bị khinh bỉ lắm , kể cả con Digan nào được thằng tây nó chơi mà đẻ ra được đứa con gái lai xinh nhìn đẹp như mộng cũng không bao giờ có giá cả .Tây trắng nó hiếm khi lấy gái Digan làm vợ . Mà chú nói vậy làm mình không yên tâm rồi lại phải ra hiệu cắt tóc . Con bé cắt tóc nói dùng cái lược bới bới tóc kêu :thế này ,, thế này,, Mình nói : ừ . Thế là nó dùng tay kẹp tóc rồi cắt không dùng tông đơ ; Từng lọn tóc xoăn tít như lông dái rơi đầy trên áo choàng trắng . Và chưa đầy một phút ; xong . Mình nhìn lên gương trời đất tóc của mình đây sao :chỉ dài đúng bằng chiều dày của ngón tay khoảng 1.5 cm và dựng ngược như bàn chông . Khi đi làm mọi người trong cùng phân xưởng ai cũng sờ thử ; đúng đầu đinh luôn đời không đẹp như mơ
Có hôm làm xong việc tan ca chú bảo mình về nhà chú chơi . Nhà của chú ở một làng nhỏ cách khoảng 30km . hàng ngày chú đi làm bằng xe đưa đón . Khi đã ngồi ổn định trên xe chú bảo : chú thích mái tóc đen của mình . Nghe thấy vậy làm mình cảnh giác giống thằng cha ở quán bia nó cũng bảo là thích chàng trai tóc đen . Mình nhìn vào mắt chú xem thế nào thì chú nói tiếp : chú ngạc nhiên là trong mấy đứa con chú có một đứa con gái tóc đen , xinh đẹp và rất thông minh . Minh vừa cười vừa nói đùa : Chú gả con gái cho con nhé ! Chú cười ranh mãnh rồi giơ ngón tay út lên khêu gợi ý nói : trym mình bé như trái ớt , sức mình mỏng không hợp . Mình ghét cái kiểu đùa cợt như thế này quá làm mình tự ti vô cùng .Mình hỏi : Nhà chú hôm nay có ai ở nhà không ?Chú bảo các con chú đi làm và đi học xa ít khi về . Vợ cũng đi thăm bọn nó nên chú ở một mình . Chú lại than thân trách phận : Vợ chú dạo này không thích sex nữa suốt ngày đan lát . Hì hí hí mình vừa cười vừa đùa :Chú cũng già rồi trym có lên được không mà đòi sex . Lên !!! giọng chú nói rất chắc . Phét !!! mình cũng nói bồi thêm . Nghe vậy chú ngồi không yên giơ tay có vẻ giận dữ rồi cầm lấy quần muốn kéo ra chú nói : Ở đây đông người chứ vắng vẻ tao tụt quần luôn cho mày xem .Chú giơ bàn tay về phía mình chém gió ý nói ăn nói liệu hồn đấy chờ xem !!! . Chú theo đạo cơ đốc và chú hiền chứ đối với người theo đạo hồi ( islam ) mà nói vậy họ coi đó là một sự xúc phạm là chiến ngay đấy chặng bạn bè anh em đéo gì nữa đâu ,,,
Xe vẫn lướt nhẹ trên đường . Địa hình khu vực này toàn đồi núi thấp thoai thoải nên xe lên xuống dốc liên tục hai bên đường là những cánh rừng thông và bạch dương thỉnh thoảng lại mở rộng thêm tầm mắt là đồng cỏ xanh mướt ,,, Cuối cùng thì cũng về đến nhà của chú . Nhà của chú theo cách nhìn của mình không đẹp lắm . Kiểu cách thì giống biệt thự nhưng mà đường nét khá thô có vườn quanh nhà ; có cây mận , táo và anh đào . Cây anh đào quả đang chín nữa chứ ,,, Nhìn nó giống cây vối nhà mình . Rồi chú dẫn mình vào thăm nhà ; Phòng khách , phòng bếp , phòng ngủ . Lên tầng hai : Còn ngạc nhiên hơn : phong chưa toàn cỏ khô có một gian có cửa sổ rông mở toang toang đang phơi ,, phong khá là nóng vì đang mùa hè hơi nóng hấp từ trần xuống . Mình hỏi : chú là nông dân ? uh, nông dân thì sao !
Xuống tầng dưới chú dẫn mình vào một phòng nhỏ : Thấy toàn chai lọ toàn đồ thức ăn dự trữ : bắp cải muối , dưa chuột muối đóng lọ thủy tinh , Anh đào ngâm đường ,,, và một cái dàn nhỏ ( giống nhà mình để khoai tây ) nhưng mà nhà chú để táo apple . Mình hỏi chú : ăn được không chú ? Chú bảo : ăn được mà . Và mình chọn một lọ anh đào dầm đường rồi ra phòng khách ngồi ăn . Đi làm về đói bụng ăn cái gì chẳng ngon . Mình hỏi : Ai làm đồ ăn dự trữ mà ngon thế ? chú tự làm à ! Không vợ chú làm đó ,,, vợ chú đảm thế !!!
Nhà của chú thuê ai xây mà xây mà cháu nhìn nó thế nào ấy !!! ( ,,, chẳng lẽ lại chê xấu quá .... ) Thì chú nói : chú xây mà . Chú xây cùng với ai ? . Chú xây một mình,,, năm chú 23 tuổi . Năm 19 tuổi học xong trường nghề rồi đi làm để dành tiền năm 23 tuổi chú đủ tiền mua nguyên vật liệu và quyết định tự xây nhà . Chú biết nghề thợ xây ? Đúng rồi chú học thêm trong trường nghề ,,, biết tàm tạm . Sang chú đi làm trong hãng thép . Chiều chú về xây mỗi ngày một ít , thứ bẩy chủ nhật thì xây cả ngày khoảng 2 năm thì xong nhà . Năm 25 tuổi thì chú cưới vợ .Wow !! mình nghĩ là không thể tin nổi ( ,,,, con cái nhà người ta ... ) bố mẹ chú nuôi dạy con trai kiểu gì mà trưởng thành sớm thế . Bằng tuổi chú thanh niên ở thành phố họ còn phải lên đường đi khám phá thế giới . Hay là thế hệ trước nó thế ; Bố mẹ mình cũng vậy nuôi một bầy con năm sáu đứa , ở nhà mái tranh vách đất mưa bão lo ngay ngáy và khát khao một căn nhà xây gạch mái lợp ngói ,,, Và nhà ai cũng làm được .
Buổi tối ăn cơm xong . Hai chú cháu nói chuyện xem tivi một lát rồi chú giục đi ngủ để sáng mai đi chơi . Chú bảo mình :một là ngủ chung giường đôi cùng với chú ( vợ chú đi vắng ) hai là sang phòng bên có một cái giường cá nhân . Rồi chú làm điệu bộ hai người đàn ông ngủ cùng nhau làm những gì !!! Làm mình hãi .Mình biết thừa là tây không bao giờ ngủ chung mà nam ngủ với nam chẳng có ai nghĩ là trong sáng cả .Một lần mình đến nhà bạn tây làm cùng ở chung cư phòng của bọn trẻ kê cái giường tầng đứa lớn ngủ tầng trên , đứa nhỏ ngủ tầng dưới ,,,
Sáng hôm sau chú gọi mình dậy sớm từ 6h rồi đi chơi. Hai chú cháu đi bộ qua khu rừng thông . Loại thông đôi chồn câu nhỏ thường làm cây thông nô el đón giáng sinh . Không khi trong rừng thông thật là trong lành . Đi khoảng 15p thì đến một thị trấn nhỏ nhưng cổ kính thấy mọi người đi lại cũng đông nhà cửa thì nhỏ tường đầy rêu phong . Có một cây cầu bằng gạch bắc qua con suối chảy qua thị trấn lối tiếp một con dốc thoai thoải lên đỉnh đồi . Đường ở đây được lát đá từng viên nhỏ lát nghiêng kiểu như là nêm cối xay lúa ở việt nam . Chú bảo là ngày xưa ở đây họ đi ngựa lên lát kiểu này mặt đường sần sùi cho vó ngựa và xe ngựa có chỗ bám khỏi trơn trượt . Hai bên đường lên dốc cắm rất nhiều cờ . Mình mới hỏi chú ; Ngày gì mà nhiều cờ vậy ? Chú không nói gì mà chỉ tay lên đỉnh đồi thấp thoáng tháp canh trong rừng thông . Mình đoán mò :một lâu đại cổ của lãnh chúa ! chú gật đầu và nói : hôm nay là lễ hội lâu đại cổ của địa phương đấy . Nghe thấy vậy mình hào hứng hẳn lên và hỏi chú : lâu đài có từ thời cổ đại hay cận đại ? từ thời cổ đại cháu nhé . Thế thời đó đánh nhau bằng giáo mác , mặc áo giáp và đeo khiên bên mình cả cưỡi ngựa nữa . Đúng rồi đấy , cháu cũng rành nhỉ . Vâng cháu được học lịch sử thế giới cổ đại mà . Hai chú cháu đi một lúc thì đến lưng chừng dốc chú khua chân tay như nhân viên bảo tàng thuyết trình ;Ngày xưa khi quân địch tấn công thành leo đến đây thì trên đỉnh đồi phía trên các bẫy đá ,súc gỗ tròn rồi vòng lửa được lăn xuống địch chết như rạ . Hai chú cháu leo tiếp lên đỉnh dốc cũng thấy hơi mệt , ròi rẻ qua cổng vào trong lâu đài . Hai chú cháu vào quầy uống nước ; nước ngọt ở đây cùng màu đỏ là nước dâu , màu vàng là nước cam , nước lọc thì có ga khó uống lắm . Mình nhìn quanh người khá đông nhưng không đến nỗi chen lấn xô đẩy như chùa Hương hay Yên tử như ở việt nam . Nghe ngữ điệu bọn nó xì xồ rồi màu tóc màu mắt thấy dân thập phương cũng nhiều . Dù là ở nước khác nhau nhưng dân Séc ,Slovakia , Nam tư ,Ba lan ,,, Nghe lơ lớ giọng Nga .Mình nghe không hiểu chứ bọn nó hiểu hết kiểu như giọng hà nội , Huế , Sài gòn thôi khác nhau một số danh từ . Còn ba nước Đức , ÁO,Hung ,, nó lại nói ngữ điệu khác hẳn dù cũng cùng chung biên giới ,,, Hai chú cháu hòa vào dòng người đi chung quanh lâu đài xem các hiện vật ; binh khí , Áo giáp ,,, xe thô xơ chuyên chở nói chung là không còn nhiều vì từ thời cổ đại mà ,,, Nhân viên thuyết trình mặt non choẹt ăn nói ấp a ấp úng ; làm mình đoán ngay là mấy đứa sinh viên học du lịch đi thực tập,,, Cuối cùng thì hai chú cháu cũng chen chân lên đỉnh tháp canh của lâu đài . Mình thấy có treo một quả chuông khá to ,,, Hóa ra Đông , Tây , Kim , Cổ , chùa chiền rồi nhà thờ tháp canh đều dùng chuông cả ,,, Mà không biết họ có quyên vàng bạc khi đúc ( giống như nhà chùa ở việt nam )gì không mà gõ nghe cũng vang xa cả một vùng hì hì hì . Hai chú cháu quay lại sân lâu đài ; Họ đang dựng lại trận đánh giữa các hiệp sĩ mặc áo giáp đội mũ sắt đeo khiên chém nhau ai cũng to khỏe như trâu nhìn thật hùng dũng. Xong màn đánh nhau là các bà các mẹ hát dân ca í on mặc váy xòe trắng gấu thêu hoa vắn xanh đỏ , áo cũng thế màu trắng thêu hoa xanh đỏ múa rồng rắn lên mây giống dân Cô dắc của Nga ,,, Xem mãi rồi cũng đến trưa đói bụng rồi : chú kéo mình ra chỗ bán đồ ăn ; Thực đơn thấy món khoai tây nghiền ăn với chả thịt lợn và dưa chuột muối . Thịt thăn lợn ăn với bánh bao hấp và dưa bắp cải muối chua xào mỡ . Thịt lợn tẩm bột rán ăn với xa lát khoai tây . Mình chọn món thịt thăn lợn ăn với bánh bào hấp và dưa bắp cải muối . Phục vụ bồi bàn là một chú trung niên hỏi mình : ăn bao nhiêu ?Mình ớ người không hiểu mà tưởng như ở hà nội vào quán bún bò họ hỏi như vậy nghĩa là ; ăn bát 30k , 40 k hay là bát đặc biệt 60k ( k là nghìn đồng ) chẳng nhẽ lại hỏi chú ; nghĩa là như thế nào nên mình nói bừa là ăn bình thường và uống bia . Khi ngồi chờ thức ăn bưng ra mình mới hỏi chú ; Ăn bao nhiêu là như thế nào ? À !!! là ở quán này có bí quyết làm bánh bao hấp ngon lên khách thường gọi thêm nên nhân dịp lễ hội họ khuyến mại ăn bao nhiêu cũng được ; 6 miếng là bình thường ai ăn khỏe có thể bảo 8 hoặc 10 , 12 miếng còn thịt dưa muối và nước sốt vẫn như thế . oh !mình để ý khi họ bưng ra đĩa của mình chỉ có sáu miếng ,,, con của bọn họ đầy tú ụ 10, 12 miếng . Mình dùng dao dĩa cắt một miếng thịt to cắt một miếng bánh bao hấp cho thêm một ít dưa muối và nước sốt rồi đưa lên miệng nhai thịt hấp mềm bánh bao hấp thơm ngậy nuốc sốt béo kết hợp với dưa bắp cải muối ngon ứa chân răng ngon lạ lùng . Uống một hụm bia ướp lạnh được nấu tại địa phương đậm đà . Cảm giác mệt mỏi tan biến hết .
Ăn xong buồn ngủ díp mắt hai chú cháu đi về . Ở đây chẳng có xe ôm hay tắc xi gì đâu . Đi được lưng chừng dốc chú nói ;Ngày mấy đứa con nhà chú còn bé năm nào mấy bố con cũng đi lễ hội như thế này . Chú muốn truyền cảm hứng về tình yêu quê hương xứ sở cho bọn trẻ vậy mà khi lớn lên chúng đi hết đi thật xa và không thấy trở về !!! Mình cầm tay chú và nói : chú không biết slogan của bọn trẻ bây giờ à ,,, Ra đi để trở về ,,,yên tâm đi mấy anh chị con chú nhất định sẽ trở về ( chẳng nhẽ chú nói vậy mà mình lại nói thật là : cháu cũng thế cuộc sống của miền đất lạ cũng hấp dẫn cháu làm cháu đâu có nhớ . Khi đi qua khu rừng thông chú bảo; Mùa này đang khô , mmấy hôm nữa trời mưa độ ẩm cao nấm sẽ mọc nhiều cháu lại đến hái nấm nhé !!
Vâng nhất định cháu sẽ đến ,,,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét