Trong đám bạn già của tôi có một ông khá đặc biệt, nhỏ người, cao, gày gò, ít nói, hơi sấu trai nhưng cặc cực lớn, nó to đến mức nếu cầm và bóp chặt tay lại, các đầu ngón tay mình không có cơ hội chạm vào nhau được, nhìn anh ấy tôi luôn nghĩ đến câu ca dao đúc kết của các cụ nhà ta từ ngàn xưa;
“Buồi to không lo chết đói”.
Mà đúng như thế thật, nghe nói ngày trẻ anh ấy được đàn bà săn đón ghê lắm, nhìn con cặc anh như thế mà!, chị em ai chẳng muốn dạng chân ra chờ, chắc cả đời chỉ mong một lần được con cặc khinh khủng kia nó doãng ra cho rồi mà nhớ đến chết !!!, hình như lúc đi làm anh ấy còn được vào vai “Triển Chiêu” cho mấy sếp có bồ trẻ nhưng không thể đáp ứng được, cứ sau màn chào hỏi mê mệt xong, để cô bồ nằm dạng háng rên, sếp tắt đèn giả vờ đi đái và anh vào thay vai, cô nào cô ấy thờ sếp như thờ Thánh luôn.
Ở đời nhiều phương án quá chưa chắc đã hay, mình chọn họ và rất nhiều người họ chọn mình làm mình dễ phân tâm, anh chàng thì cứ ai thèm là địt vô tư còn bên phía các chị em sau khi được nếm một lần thì cuộc chiến sóng ngầm diễn ra ác liệt để tranh dành, phần thắng thuộc về người dày dạn, nhiều chiêu trò cao thủ để sập bẫy đàn ông và một cô giáo dạy đại học đã chiến thắng. Bọn họ thưởng thức nhau, hân hoan, mới lạ, ngon lành như đang ôm gọn mọi thú vui dưới gầm trời này, họ cưới nhau, địt nhau mê mải, cặc được địt nhiều càng nở to ra, lồn thì càng ngày càng căng mọng như quả cà chua chín cây. Hình như ai đó định nghĩa đấy là hạnh phúc thì phải !!, hạnh phúc tràn dâng suốt ba năm trời, thả cửa, chắc tinh trùng đổ ra thành suối họ mới chợt nhận ra, sao mãi không có con nhỉ ?, tạm giảm tốc độ yêu nhau lại, đi bệnh viện khám, kết quả tinh trùng anh nhung nhúc con bơi như hổ đói còn tử cung của chị nhằng nhịt xẹo vì ngày mới lớn chị đã nạo thai nhiều lần nên không còn chỗ cho trứng bám vào.
Không sao, đã yêu thì đấy là chuyện nhỏ, đã biết rõ rồi thì lên kế hoạch khắc phục thôi, “Không có việc gì khó”, phương án nhờ mang thai hộ được hội đồng gia đình chọn trúng thầu, kinh phí vụ này rất lớn lại càng lớn hơn vì ngày đó luật pháp chưa cho phép, từ việc tìm ra người mang thai hộ đến các khoản chi cho cấy ghép và cả bác sỹ thực hành tại bệnh viện đều làm theo hệ thống ngầm, nhu cầu chính đáng phải chịu sự chi phối của hệ thống ngầm làm nảy sinh rất nhiều chuyện, tạm bỏ qua số tiền (tấn) phải chi ra, chỉ nói đến sự việc thôi nhé.
Chọn được một phụ nữ nông thôn khỏe mạnh, đã từng sinh nở, bỏ chồng và tử cung rất tốt, theo lý thuyết trứng và tinh trùng của hai vợ chồng kết hợp bên ngoài có kết quả sẽ được đặt nhờ vào tử cung của người đẻ thuê để nuôi lớn, các tác nghiệp chuyên ngành và công việc hỗ trợ hoàn toàn phụ thuộc vào tay nghề của Bác sỹ.
Việc khám sơ bộ để xác định các tiền sử bệnh tật, độ hoàn hảo của buồng trứng và tử cung diễn ra rất nhanh, bà vợ thì biết rõ nguyên nhân và lỗi của mình rồi nên ngoan ngoãn, cô thôn nữ lúc khám có chút ngượng nghịu nhưng sướng run khi được bàn tay ông bác sỹ đụng vào, trong lúc ngửa tênh hênh trên bàn kiểm tra để ông bác sỹ sờ nắn, cô thèm khát dán mắt vào cục u nổi trên háng ông bạn, nuốt nước bọt ừng ực, ừ đúng !! bà nào chả thèm !, sau màn đó đến lượt ông bạn tôi vào khám, lúc này bà vợ đã về còn cô thôn nữ thì nín thở nấp sau cửa kính theo dõi và câu chuyện bắt đầu từ đây. Ông bạn vừa cởi quần, bác sỹ đờ người, giả vờ viết lách vài chữ, xin lỗi đi ra ngoài nghe điện thoại rồi quay vào thông báo, “anh ạ tôi phải sang phòng mổ bây giờ, trường hợp của anh tôi muốn khám kỹ để đảm bảo hiệu quả, anh cố gắng bố trí thời gian ngoài giờ hôm nay đến, tranh thủ khám !!”. mắt không quên nhìn như miết vào con cặc tổ bố đang lộ lộ dưới ánh sáng đèn phòng khám.
18h 00, anh bạn đến bệnh viện theo lời hẹn, khu vực khám và chuẩn đoán vắng tanh, đèn đã tắt, lúc này bác sỹ trực đi ăn tối, bác sỹ Tú mời anh vào phòng sâu tít phía trong, sau khi hướng dẫn bệnh nhân vệ sinh cơ thể, bác sỹ chờ trong phòng khám.
Sạch sẽ, thơm tho và vô trùng anh bạn (tên là Thanh) bước vào, bác sỹ niềm nở, nhẹ nhàng yêu cầu Thanh khỏa thân, trong phòng chỉ có hai người đàn ông, bên ngoài không một bóng người nên việc này cũng đơn giản, Thanh nằm ngửa trên giường, cặc vật đổ hẳn sang một bên, sau khi bác sỹ kiểm tra từ đỉnh đầu đế gót chân, tiếp đó là nằm sấp để bấm huyệt, lúc này cả một đống cặc bị đẩy lòi qua khe háng đàng sau, Thanh phải dạng chân ra cho thoải mái, không biết bác sỹ bấm vào chỗ nào mà máu trong người Thanh bắt đầu sôi lên sùng sục, tim đập rộn ràng và con cặc bất trị ngóc đầu sống dậy như con rắn hổ mang, nó cứ ngông cuồng, bất trị, phùng mang, trợn mép to vật ra làm Thanh sấu hổ lắm, càng ấn chặt háng xuống giường nó càng nhanh phổng phao, không thể kiểm chế nổi mình, Thanh túm chặt lấy giường, mắt mũi hoa lên, chẳng hiểu sao, nhìn bác sỹ lúc này đẹp như nam hậu, chỉ muốn vùng dậy đè xuống đề hiếp luôn, trong trạng thái phê phê có phần hơi hoảng loạn, Thanh vẫn nhớ Bác sỹ đang là người giúp đỡ mình, không được mạo phạm, loạng choạng và chới với Thanh ngồi dậy với con cặc cứng đơ, to như một đọan gậy tầm vông chòi ra giữa háng, tay Thanh không thể nào che hết nó được, với nét mặt thểu não và sấu hổ Thanh nói với Bác sỹ,
- Em xin lỗi, không hiểu sao nó cứ cương, em không làm thế nào được, anh đừng cười em nhé.
Bác sỹ nhẹ nhàng đỡ bệnh nhân nắm xuống nói;
- Không sao, đây là liệu pháp giúp kiểm tra sâu bệnh nhân anh ạ.
Câu nói vừa dứt, miệng bác sỹ và Thanh đã cuốn lấy nhau, đầu cặc quá cỡ, hùng hổ chĩa lên trời đã được bàn tay bác sỹ phủ lên, cuộc khám ngoại khoa bắt đầu, bệnh nhân thì dãy dụa, rên rỷ trên giường, bác sỹ thì chìm đắm trong nụ hôn hoan lạc và bàn tay điêu luyện nhào nát con cặc đang sừng sững điên cuồng. Tuy không dám nghĩ đến việc sàm sỡ bác sỹ nhưng việc tận tình của bác sỹ với bệnh nhân làm cho Thanh khao khát tận tình lại, vốn xuất thân là chàng trai lực điền trên ruộng đồng nên anh rất khỏe, thấy bác sỹ dời môi hôn xuống cổ mình, anh ngồi phắt dậy ôm ghì, hai chân quắp ngang hông, cặc như thanh sắt dí thẳng vào háng không cho Bác sỹ chạy thoát, mắt nhìn bác sỹ như thôi miên, anh hăng hái lột phăng bộ blu trắng, không ngờ bác sỹ hân hoan hưởng ứng, trong nháy mắt trước mặt Thanh là một thân thể đàn ông trí thức cao lớn, vạng vỡ hiện ra, đặc biệt là nước da trắng hồng, cặp mông gọn gàng, con cặc cương đỏ được cắt tỉa lông gọn gàng, sau cặp kính cận là ánh mắt thèm thuồng dâng hiến, vẫn nhớ vai trò là bệnh nhân của mình. Thanh hỏi,
- Hôm nay là mình lấy tinh trùng hả anh,
- Ừ đúng rồi, anh đang hỗ trợ em đây, em thấy thích phóng lúc nào cứ tự nhiên để đảm bảo chất lượng còn việc lấy thế nào là việc của anh.
Nói rồi bác sỹ rên rỷ, thành thạo và cuống quýt ôm cứng bệnh nhân, để hai cơ thể trần truồng áp vào nhau, trà sát và khơi gợi nhau, cặc thanh lúc này nghễu nghện đâm lung tung, nó bóng nhẫy và đen sẫm như một một con cá trê chúa, nó kềnh càng và thỗn thện như cái cần chắn ở cổng bệnh viện, nó hăm hở lao đầu túi bụi vào bụng bác sỹ, bác sỹ mãn nguyện lắm vì kịch bản “gặp bệnh nhân ngoài giờ” của mình đã bước đầu thành công, ông thả lỏng người hòa vào sự điên cuồng của Thanh, ông trở nên nhỏ bé khi Thanh vùng dậy, với sức vóc của một lực điền, Thanh ấn cặc sâu vào miệng bác sỹ và vác ông lên vai, Cơ thể cao to của ông bị ôm dựng ngược ngang tầm ngực của Thanh để cả hai cùng tham gia tư thế 69 đứng, mà sao cậu ta mút cặc ông tận tình thế ?, sao cái miệng cậu ta ấm áp và sâu thế ?, mà sao cặc hắn bất trị thế, nó làm ông nghẹt thở mấy bận, cứ như thế bác sỹ đi từ trạng thái mất thăng bằng đến cảm giác đang địt nhau trong vũ trụ, khi mà con cặc lơ lửng trên cao, khi mà nơi tiếp giáp giữa mồm đối phương và cặc trở thành điểm tựa thì độ phê của kỹ thuật bú mút lại càng tăng, bác sỹ đã có kinh nghiệm đưa bệnh nhân vào tròng rồi nhưng lần này quá bị động, ông chỉ muốn đứng xuống để thở nhưng con cặc phản bội ông, nó không muốn ra khỏi miệng Thanh, nó nằm trong đó khóc lóc, gân guốc rồi (vãi linh hồn), Thanh uống cạn hết còn ông không biết cặc Thanh đã xuất tinh chưa vì nó cắm hơi sâu, nó cứ như con rắn lao qua lao lại làm ông sái quai hàm, mất kiểm soát. Thanh đặt Bác sỹ xuống giường, hôn âu yếm rồi nói,
- Em xuất tinh xong rồi ạ !
- Thế à ? vậy anh nuốt hết rồi, làm thế nào bây giờ ?
- hihih không sao hôm khác mình lấy lại anh nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét