Thứ Ba, 25 tháng 10, 2022

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN

 Đang đi làm thì bận rộn chẳng có thời gian. Ngày 24 giờ thì đi sớm 1,5 h + 8 h làm +về 1,5 h = 12h 

Về nhà gần nửa đêm ; lại nấu ăn rồi vội vàng đi ngủ . Bụng đầy ấm ách ngủ sao nổi       nên sinh bệnh đường ruột . Sáng đến lúc đi làm ỉa mấy lần . ức chế kinh khủng . Ngày nào ra bến xe bụng cũng còn đau muốn đi ngoài . Khổ nỗi chỗ làm lại không có nhà vệ sinh ; Phải đi nhờ ( buồn ) .Cảm thấy mệt mỏi với công việc ; Mong có ngày được giải thoát ,,,

Mình cũng đã nghĩ đến việc nghỉ làm . Nhưng nhớ đợt nghỉ cách ly vì dịch cô vít . Ở nhà cũng buồn lắm chứ ,,, như người mất hồn . ĂN  ngủ rồi đi ra đi vào ,,,cảm giác vô công rồi nghề 

Rồi đợt tiêm chủng vắc xin trong hai tờ kê khai ; Một tờ kê đúng , một tờ kê sai,, họ lại chọn tờ kê sai làm hồ sơ , Khi tiêm xong mọi người được up trên mạng còn mình thì không ; ÔI trời ơi ! ức chế thật sười bốc hỏa suy nghĩ không ngủ được cứ như chết đến nơi .Thế là mất tiền mua thuốc kim thần khang uống cho an thần .Tốn kém một khoản ra trò

Nghỉ mãi rồi cũng có ngày đi làm

nhớ mẹ

 ,,,Vài năm trước mẹ vẫn thấy con đùa vui trước sân . Thế mà bây giờ con đã lớn sau vài năm ấy . Rồi con cũng có ước mơ riêng mình và con cũng cố gắng theo hết mình . Con ơi ! Hãy ước mơ thay phần mẹ . Mẹ sẽ quên dần quên . ước mơ của mẹ là gì . MẸ vẫn đang bận lo làm sao có một bữa cơn no . Ngoài kia thế giới bao là rộng lớn còn trong thế giới của mẹ chính là con . là niềm vui của con là ngôi nhà là gia đình .Mong ước khi xưa của mẹ tạm gác lại như một kỉ niệm ...

                                                                                           Hà nội ngày   25 tháng 10 năm 2022

                                                                                                Đêm buồn 

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2022

nỗi đau

LẤY VỢ
Tôi đã không còn biết mình đang sống, hay đã chết.
Tôi đã không còn biết mình nên vui cho anh, hay nên buồn.
Tôi đã không còn biết mình nên nhớ những ngày anh với tôi tay trong tay, hay đã tan vỡ.
Chúc anh sau này cơm nóng đợi bàn, người thương chờ cửa, tay cầm tách trà, tránh xa men rượu. Chúc anh một đời bình an, mãi không gặp lại. Chúc anh thật hạnh phúc thay phần cho em.
Em chẳng trách anh vì em mãi cũng chẳng bằng chị ấy.
Em ra đi đây, mong kiếp sau em sẽ vẫn gặp lại anh!