LẤY VỢ
Tôi đã không còn biết mình đang sống, hay đã chết.
Tôi đã không còn biết mình nên vui cho anh, hay nên buồn.
Chúc anh sau này cơm nóng đợi bàn, người thương chờ cửa, tay cầm tách trà, tránh xa men rượu. Chúc anh một đời bình an, mãi không gặp lại. Chúc anh thật hạnh phúc thay phần cho em.
Em chẳng trách anh vì em mãi cũng chẳng bằng chị ấy.
Em ra đi đây, mong kiếp sau em sẽ vẫn gặp lại anh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét