Thứ Hai, 4 tháng 2, 2019

mẹ tôi

gày đầu tiên chăn bò thật sự là khó căng thẳng. Thứ cưng gì mà anh mắt chẳng thân thiện gì cả. Nó nhìn tôi gườm gườm. Tôi lại chủ quan không mang roi theo thành thử tôi luôn đứng xa sợi dây thừng cũng đủ dài
Nhà có đông anh em thì chuyện phải trông em là bình thường. Tôi được mẹ gia cho trông bé út em kém tôi sáu tuổi . Trước khi ra đồng cấy lúa mẹ bế em ra nhà bà ngoại để tôi chơi cùng có bà giúp rồi em cứng cáp dần. Đầu tiên tôi bế em quanh nhà thôi . Khi quen rồi tôi cõng em đi khắp làng trên xóm dưới. Đợt đó nhà bà trẻ em của bà tôi cưới con trai nên tôi cõng em đến chơi . Đang cõng em chơi đùa thì ở đâu có con lợn to đùng lao ra tôi sợ hãi hoa ra là họ bắt con lợn làm cỗ đám cưới . Lợn lại nuôi thả rông từ bé thân thiện như thú cưng ấy và rất hiểu con người . Hôm nay mấy ông đan ông mang dao với dây thừng đuổi bắt . Một phia là mấy người đồ tể một phía là tôi đang cõng em bé . Con lợn cũng là loại thông minh phán đoán tình huống giỏi nên nó chọn phía tôi mà chạy trốn ; Nó lao vào người tôi ,,, Xong tôi ngã lăn ra em bé thì khóc tôi thì bị đập đầu xuống đất bị thương chảy máu đầu . Chắc tại tôi từng chửi con lợn ngu ngốc bẩn thỉu đây mà . Kết quả là cỗng chẳng được ăn lại mang một cái sẹo rõ to ở trên đầu . Sau này mỗi khi có bài toán khó không làm được hay là một kì thi không vượt qua tôi lại đổ tội cho con lợn đó làm tôi trấn thương sọ não .
Ngày mưa gió mẹ tôi cặm cụi nhóm bếp thổi cơm khói bốc mù trời cay cả mắt mà không xong bữa cơm , trong khi nhà bên cạnh có cây rơm to khô nỏ đun bếp cháy đùng đùng . Hóa ra là nhà đó nuôi bò cho hợp tác xã được chia rơm cho bò ăn nhiều lắm . Nên tự nhiên tôi hỏi mẹ : Sao nhà mình không nuôi bò hả mẹ ?Mẹ cười và nói ; Con bé tí thế chăn làm sao được . Nhìn lũ bạn có con thú cưng to đùng là con trâu con bò cưỡi mỗi khi đi qua cổng nhà tôi cũng thích chứ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét